Du lịch hoang đảo
Cuộc sống công nghiệp ngày càng hối hả. Vì thế, nhiều khách du lich đang thực sự có nhu cầu du lịch hoang đảo để xả stress, thư giãn.
Ra hoang đảo cầu hôn
Tuấn
John ngồi không yên bên ly cà phê dưới rặng cây ở thị trấn Dương Đông,
huyện đảo Phú Quốc (Kiên Giang). Thỉnh thoảng, anh lại móc điện thoại
gọi ra tàu để hỏi thăm “kết quả”, như thể đang tham gia một trò cá cược.
Biển mùa này không hiền. Thế nhưng có một gã đang yêu người Anh đang
đặt hết hy vọng của mình vào chuyến biển này, mà Tuấn là người đứng ra
“dàn xếp” mọi chuyện.
Trần
Thanh Tuấn (Tuấn John, 27 tuổi) là giám đốc một công ty chuyên tổ chức
các tour lặn ngắm san hô ở vùng biển Phú Quốc. Nhưng nếu khách cần, anh
cũng thiết kế tour đến những “nơi còn sót lại của thế giới”. Và hôm nay
cũng rất đặc biệt. Anh chàng Tim đến từ Vương quốc Anh dặn Tuấn John tìm
mua giúp hoa hồng, rượu vang và cây dao bằng sứ. Tim thú thật là anh đã
đặt hết tất cả hy vọng vào chuyến đi nhằm đón nhận cái gật đầu của cô
nàng Ema xinh đẹp, nên anh muốn mọi thứ phải hoàn hảo và bất ngờ. Tuấn
nói, là dân làm du lich
biển, anh không ít lần tổ chức những tour cầu hôn lênh đênh trên biển
hay lặn dưới nước, nhưng cầu hôn kiểu Tim thì anh mới tổ chức lần đầu.
Theo “kịch bản” thì tàu của Tuấn sẽ đưa Tim và Ema đến một nơi không có
người, bỏ lại nơi đó cùng với rượu, hoa hồng và thức ăn. Trước khi rời
đảo, người của Tuấn sẽ cho Tim biết vị trí của cái chai được thả trên
biển, trong chai có mảnh giấy ghi “Will you marry me?” (Em sẽ lấy anh
chứ?). Tàu sẽ trở lại đảo đón hai người khi việc cầu hôn có kết quả…
“Robinson” đảo vắng
Cánh thạo biển đảo ở Phú Quốc từ lâu đã có hẳn danh sách các đảo lớn nhỏ, đảo nào có người ở, đảo nào vẫn còn hoang vắng.
Tuy
tìm ra hoang đảo để trải nghiệm, nhưng rất ít khách đi một mình mà
thường đi từng đôi hoặc một nhóm người. Có khi ra đảo hoang chỉ để… dạo
một vòng, hoặc để dọn một bữa ăn, để ngắm chiều xuống biển, và cũng có
người đòi… ngủ lại đảo. Tuấn kể, nhiều khách nước ngoài khi yêu cầu anh
đưa ra đảo hoang, họ đã chuẩn bị sẵn từ thực phẩm đến các vật dụng cho
một chuyến thám hiểm. Họ yêu cầu tàu sau khi đưa họ lên đảo phải đi thật
xa, xa đến khi nào họ không còn nhìn thấy và cũng đừng nhìn thấy họ.
Thế nhưng, cũng có khách nằng nặc đòi phải có mặt Tuấn họ mới đồng ý lên
tàu ra đảo hoang. Hoặc có người ra đảo chỉ mong tìm được nơi riêng tư.
“Nhiều khách nước ngoài ra hoang đảo để được thoải mái… thoát y mà không
sợ ai dòm ngó”, một hướng dẫn viên tại Phú Quốc kể.
Cũng
xoay quanh những câu chuyện “Tiên Đồng, Ngọc Nữ” trên đảo hoang này, có
lần “tai nạn nghề nghiệp” xảy ra khi những con cháu “Robinson” vô tình
chạm mặt với ngư dân đánh bắt gần đảo trong lúc đang… “mặc quần áo của
tự nhiên”. Sau lần đó, những người đưa khách ra đảo đã chọn địa điểm,
giờ giấc phù hợp để tránh những “khán giả bất đắc dĩ”. Quan trọng hơn
nữa, những người làm du lịch phải liên lạc với nhau để tránh những
“Robinson” chạm mặt cùng lúc trên một hòn đảo. Điều này ngày càng trở
nên khó khi có nhiều du khách ngoại quốc háo hức tìm đường ra hoang đảo.
Bên cạnh đó, nhiều đảo hoang dần đã có chủ, có dự án với những nhà
hàng, khách sạn, khu du lịch sẽ mọc lên bên cạnh bãi cát vàng và những
cánh rừng nguyên sinh. “Mà chuyện đó chắc còn lâu, bởi có nhiều dự án đã
công bố lâu rồi nhưng đâu có ai xây dựng”, Tuấn nói. Cánh làm tour du
lịch đảo hoang, tính ra, cũng đang cảm ơn những dự án “treo” như thế.
nguồn:thanhnien.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét